SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG
TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG NGUYỄN VĂN THOẠI

Địa chỉ: 132 đường Đô Đốc Lân - phường Hòa Xuân - TP Đà Nẵng

Điện thoại: (0236) 3721 888

Sách hay: Tập thơ “Nắng từ quê Mẹ” – Nhiều tác giả

Kính chào bạn đọc!

Mỗi người đều mang trong tim mình một chốn để nhớ, một bóng hình để thương và một miền ký ức chẳng thể nào phai nhạt. Với nhóm tác giả Người Nhà Quê, quê mẹ – chốn chở che mọi ký ức là nơi lưu giữ nắng vàng trên ruộng, dáng mẹ tảo tần trong sớm mai, và tuổi thơ trong veo như giọt sương mai.

Từ những rung cảm mộc mạc và chân thành ấy, tập thơ “Nắng từ quê Mẹ” ra đời, do nhà xuất bản Thế giới ấn hành năm 2017. Đây không chỉ là một tuyển tập thơ đơn thuần, mà là món quà tinh thần mà những người con xa xứ gửi về quê mẹ, gửi đến tất cả những ai từng một lần thấy lòng mình khẽ rung lên khi nghe hai tiếng thân thương: Quê hương.

Tập thơ “Nắng từ quê Mẹ” là kết tinh của những tâm hồn yêu thơ, yêu quê hương trong nhóm tác giả Người Nhà Quê. Tập thơ gồm năm phần: Tuổi thơ; Những ngày tha hương; Trở về; Quê nhà và Duyên phận –  thể hiện trọn vẹn hành trình cảm xúc từ ký ức tuổi thơ đến chiêm nghiệm về cuộc sống và tình người.

Nếu ở phần Tuổi thơ” ta có thể gặp những câu thơ trong trẻo về ngày thơ ấu như:

“Thôi chào nhé những bông dâm bụt đỏ

Tuổi ấu thơ mẹ hái dưới hiên nhà”

(Nồng Nàn Phố)

thì ở phần “Những ngày tha hương” lại là những vần thơ mênh mang nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ ở phương xa. Ví như ta chạm vào nỗi nhớ khi gặp mùi hương lúa chín của Chánh Bùi:

“Con đi suốt cả thời thơ dại

Nên mỗi mùa lúa chín thơm hương

Lại nhớ mẹ lưng còng cấy hái

Da nhuộm bùn và áo pha sương”.

Nếu ở phần “Trở về” là hành trình tìm lại ngày xưa thì “Quê nhà”chính là những gì đang hiện hữu. Ta gặp một Đỗ Hoàng Giang đang thảng thốt tìm khi tất thảy đều đã thay đổi và rồi anh chợt nhận ra:

“Về quê chẳng thấy… ồ không

Về quê là để mình trông thấy mình”.

Không chỉ là cảm xúc, ta sẽ được trải nghiệm cuộc sống nông thôn qua những hình ảnh rất đắt giá về cảnh vật, con người, những sinh hoạt hàng ngày nơi ấy:

“Quan Họ mùa này ngọt thắm đôi môi

Trầu cánh phượng đậu trên tay ngà ngọc

Khúc dân ca nào vừa bung ra từ mái tóc

Đôi sợi vương hồn…

anh vén má…

Em say!”

(Thu Trang Bùi)

“Nắng từ quê Mẹ” thật ra không phải là cuốn thơ tình bởi cái tình yêu đôi lứa vẫn chỉ là một phần trong những tình cảm khác. Tuy nhiên, “Duyên phận” là phần đặc sắc nhất và cũng là dấu nhấn cuối cùng cho tập thơ. Không chỉ có hình ảnh, cảm xúc, “Duyên phận” còn chứa đựng những tư tưởng, triết lý rất nhẹ nhàng của các tác giả. Đặc biệt, những triết lý tôn giáo cũng được đưa vào khéo léo:

“Đức tin có lúc đổi thay.

Người dưng đi khuất cuối mày vẫn trông.

Đêm nay trốn ai biết không?

Đêm nay chú bỏ mùa đông trên chùa”

(Xuân Việt)

Đọc tập thơ, ta như được soi rọi lại chính mình, để thấy rằng trong dòng đời hối hả, ta vẫn còn một nơi để trở về, một vòng tay để nương náu, và một miền nắng để sưởi ấm tâm hồn. Khi gấp lại trang cuối, trong ta vẫn đọng lại một tia sáng dịu dàng, tia nắng của quê hương, của mẹ, và của những điều mộc mạc mà bất tử trong trái tim con người.

Trân trọng gửi tới bạn đọc!