Sách hay: “Mưa đỏ” – tác giả Chu Lai
Có những cơn mưa tưới mát tâm hồn… và cũng có những cơn “Mưa đỏ” đẫm máu, đẫm nước mắt nhưng lại thắp lên ánh sáng của lòng quả cảm, sự hy sinh và khát vọng hòa bình.
Chào mừng quý độc giả của chuyên mục “Mỗi tuần một cuốn sách hay” tuần này. Hôm nay, mời bạn cùng tôi bước vào thế giới của tiểu thuyết “Mưa đỏ” một tác phẩm đầy ám ảnh và sâu sắc của nhà văn Chu Lai. Những trang văn của ông không phải là sản phẩm tưởng tượng, mà là máu thịt của trải nghiệm, một câu chuyện không chỉ về chiến tranh, mà là về con người ở 2 chiến tuyến, ở nơi tận cùng của khốc liệt.

Đây là không gian để chúng ta dừng lại một chút giữa bộn bề cuộc sống, và lắng nghe một câu chuyện, có thể khiến lòng mình chùng xuống, hoặc sáng lên…
“Mưa đỏ” viết về cuộc chiến ác liệt 81 ngày đêm ở thành cổ Quảng Trị năm 1972 nơi được mệnh danh là “túi bom”, “chảo lửa”. Tiểu thuyết đề cập đến các nhân vật của quân Giải Phóng và cả những con người ở “bên kia chiến tuyến” nhưng tập trung chính vào một tiểu đội với 7 người lính, 7 tính cách khác nhau: Đội trưởng Tạ, Cường – sinh viên nhạc viện người Hà Nội, Sen – một người lính lớn tuổi gốc Sài Gòn, Bình vẩu – cựu sinh viên mỹ thuật quê Đông Hà, Hải gù – công nhân điện nước quê Hà Tây, Tú và Tấn hai chiến sĩ mới 15-16 tuổi. Mỗi người tham gia cuộc chiến trong một hoàn cảnh khác nhau, cả tiểu đội sau đó đã hy sinh, chỉ còn lại Tấn – người cuối cùng gia nhập tiểu đội.
Nhưng điều đặc biệt ở tác giả là ông không chỉ viết về chiến sự, mà viết về con người với tất cả bi kịch, mâu thuẫn, tình yêu, và những khoảnh khắc sống, chết chỉ trong gang tấc.
Tác phẩm không đơn thuần là một bản anh hùng ca. Nó là tiếng gào thét của sự sống, là tiếng thì thầm của tình yêu giữa chiến trường. Nhân vật trong truyện từ người lính trẻ, đến những người chỉ huy, những chiến sĩ văn công hay dân quân, đều mang trong mình những giằng xé nội tâm, những lựa chọn khó khăn và cả những khoảnh khắc nhân văn đến nhói lòng. Cuốn sách mang đến cho người đọc những lát cắt rất thật, không hề hào nhoáng về chiến tranh và con người trong chiến tranh. Không phải là những người hùng bất tử, mà là những người sợ hãi, kiệt sức, và vẫn dũng cảm đứng lên.
Với tôi, “Mưa đỏ” là một nỗi lặng kéo dài, ám ảnh nhưng cần thiết, không khiến ta sợ hãi chiến tranh mà khiến ta suy ngẫm. Rằng trong khói lửa, điều gì khiến con người tiếp tục chiến đấu? Phải chăng là tình đồng đội, tình yêu, hay chỉ đơn giản là lòng tin vào một ngày mai?
Sau cùng, giá trị của cuốn sách không khơi gợi sự căm hận, nhưng cũng là một lời nhắc nhở. Nhắc chúng ta về giá trị của hòa bình, về sự tri ân đối với những người đã ngã xuống, và về trách nhiệm gìn giữ những ký ức không thể phai mờ. Nếu bạn từng đặt câu hỏi: Chiến tranh để lại gì? thì có lẽ “Mưa đỏ” là một câu trả lời. Một câu trả lời đau đớn nhưng chân thật.
Cảm ơn bạn đã đồng hành cùng chúng tôi trong hành trình đi qua những trang sách thấm đẫm lịch sử và nhân sinh. Hẹn gặp lại bạn trong những kỳ phát sóng tiếp theo. Và đừng quên, mỗi cuốn sách hay đều là một cơn mưa, có thể làm dịu mát tâm hồn bạn.